web analytics

Hoa sữa cuối thu 29/10/2019

(KDTT) – Cuối thu, những cơn gió đã nhuốm phần se sắt lành lạnh mang theo hương hoa sữa lan xa trên phố Hà thành. Phải chăng, bởi đã bước sang cuối mùa thu nên hoa sữa cựa mình nồng nàn đến thế? Dường như, những đóa hoa nhỏ xinh trao hết những đắm say còn sót lại khiến lòng người thốt nhiên bâng khuâng đến lạ.

Nhắc tới mùa thu Hà Nội, ai cũng nhớ về hoa sữa. Thật ra, hoa sữa được trồng ở rất nhiều nơi, nhưng có lẽ, đây là loài hoa gắn với Hà Nội qua những ca từ, giai điệu của thơ ca. Hoa sữa “thơm từng con phố” trong bài hát “Nhớ mùa thu Hà Nội” của nhạc sĩ Trịnh Công Sơn. Hương hoa sữa thấm dần vào ta khi nào không hay. Chỉ cần một lần đến Hà Nội vào mùa thu, hẳn nhiên bạn sẽ không thể quên hoa sữa với hương thơm giăng mắc khắp vòm cây mái phố.

Chiều lang thang trên phố, ngồi ngắm ly cà phê tí tách ở đường Nguyễn Du, bất giác gặp thảm hoa sữa trắng ngà trút trên hè phố. Những đóa hoa trắng ngà, nho nhỏ nhẹ nhàng “đậu” lên vai áo, lên tóc xõa buông lơi của ai đó trong gió lành lạnh. Phía bên kia đường, từng gợn sóng vô tư “đuổi nhau” lô xô trên hồ Thiền Quang. Ta bỗng thấy giật mình bởi dòng chảy của thời gian. Ừ nhỉ, mới đó đã lại cuối thu.

Ảnh minh họa

Cuộc đời có những mối nhân duyên tựa mùa đến mùa đi. Mới ngày nào tình cảm như hoa sữa đầu mùa khẽ hé nở e ấp đầu cành. Có những tình thương mến chẳng thể gọi thành tên, thân hơn bạn nhưng chưa phải là yêu. Người cứ ân cần quan tâm ta từng ngày với những điều bình dị nho nhỏ khiến ta xốn xang đến lạ. Rồi thương yêu đến, nồng đượm như hương hoa sữa chính thu ngập tràn không gian. Ta chìm trong ngọt ngào say đắm. Dường như, hoa sữa dành cho những tình cảm sâu sắc bởi hoa kén người thưởng thức. Phải chăng, để yêu và đi được tới cuối con đường cùng nhau, ta cần lắm sự thấu hiểu tâm hồn của người thương.

Tàn thu, nhành hoa sữa cuối mùa chênh vênh nơi đầu cành như gắng giữ lại chút hương nuối tiếc còn sót lại. Ai đó đã ví hoa sữa là loài hoa của luyến lưu. Có lẽ bởi thế nên thu Hà Nội luôn mang một nét buồn man mác hư hao. Đến một ngày, những cánh hoa rụng rơi nức nở trong gió lạnh se sắt như tình ai mãi thương nhớ khôn nguôi. Hương hoa phả nỗi buồn vào gió, đánh thức miền ký ức không tên trong ta. Có những mộng ước ấm nồng ngày nào giờ trở thành dĩ vãng xa xôi. Chỉ một phút xoay lưng, ta và người đã trở thành xa lạ, để mỗi khi chợt gặp hương hoa sữa, ta lại chợt chơi vơi đến thế…

Đêm mờ sương và hương hoa mê đắm khẽ len qua khung cửa sổ khiến lòng ta thảng thốt nhớ thương. Đâu đó, lời bài ca khắc khoải miết vào nỗi nhớ: “Hoa sữa vẫn ngọt ngào đầu phố đêm đêm/ Có lẽ nào anh lại quên em…”. Có những đêm, cả không gian được dệt bằng hương nồng nàn của những cành hoa sữa cuối mùa. Hương hoa như tấm voan mỏng choàng khẽ qua vai người đi trên phố với những hồi ức chợt gần, chợt xa.

Vẫn biết, mùa tuần tự qua trên phố theo lẽ vô thường và hôm nay sẽ là quá khứ của ngày mai… Nhưng người yêu hoa sữa vẫn thoáng chạnh lòng khi cuối thu.

Theo phapluatxahoi.vn